Có những công việc lặng thầm mà vô cùng ý nghĩa. Có những con người bình dị mà thật đáng trân trọng và cảm phục biết bao! Bác bảo vệ trường tôi là một trong những tấm gương người tốt, việc tốt tiêu biểu, điển hình tại trường THCS Yên Thường. Chúng tôi thật may mắn khi được làm việc với bác - người bảo vệ tuyệt vời của chúng tôi!
Bác hiền lành, nhẹ nhàng và vui tính nhưng luôn hoàn thành tốt công việc và được mọi người yêu mến. Đã hơn 30 năm làm việc tại trường, bác cũng hơn 60 tuổi rồi. Bác tuy tuổi đã cao, thân hình nhỏ bé nhưng sức khỏe dồi dào và nhiệt huyết luôn tràn trề.
Bác là một người anh, người bác – người ông của chúng tôi, những giáo viên và học sinh trường THCS Yên Thường. Bác Đông thật giản dị và thân thương làm sao với bao thế hệ học trò và giáo viên trong trường! Với nụ cười thân thiện luôn nở trên môi, bác đã giúp mọi người khi đến trường đều cảm thấy mình được chào đón niềm nở. Trang phục của bác luôn chỉn chu, gọn gàng và giản dị, lúc thì áo trắng quần âu, lúc thì bộ quân phục phẳng phiu, khi thì bộ quần áo thể thao trông thật khỏe khoắn.
Bác Đông là một người rất tận tâm với công việc. Công việc bảo vệ tại trường tuy không nặng nhọc nhưng rất vất vả và cần sự siêng năng, chăm chỉ. Nhìn đôi chân thoăn thoắt, đôi bàn tay cần cù, dáng người cần mẫn của bác vào lúc sáng sớm và chiều muộn khiến tôi thấy được giá trị đáng quý biết bao của lao động. Dù nắng hay mưa, những đêm đông giá rét; bác vẫn kiên nhẫn kiểm tra từng ổ khóa, từng cánh cửa, từng công tắc đèn… Nhiều hôm mưa phùn gió bấc, bác vẫn cẩn thận cầm theo chiếc đèn pin đi tuần tra từng vị trí trong trường. Bác gắn bó với ngôi trường này mấy chục năm; từ khi ở trường cũ, còn đơn sơ thiếu thốn mọi thứ. Duy chỉ có tình cảm, nụ cười là bất kỳ thành viên nào trong mái ấm gia đình THCS Yên Thường cũng đều được đón nhận từ bác. Có lẽ vì vậy mà theo một thói quen, mỗi khi đi qua cánh cổng vào trường, chúng tôi đều nhìn vào phòng bảo vệ, mong được chào bác và được nhận nụ cười đôn hậu của bác. Và khi rời trường về với mái ấm gia đình thì chúng tôi luôn được bác vẫy tay chào tạm biệt, kèm theo nụ cười thân thiện, ánh mắt tươi vui.
Bác Đông và cô giáo Liên dạy Địa
Một ngày làm việc của bác bắt đầu từ 5h sáng, bác dậy tưới cây, chăm sóc từng ly từng tý cho những gốc cây, những khóm hoa. Vẫn đôi tay thoăn thoắt, vẫn những giọt mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt và trên lưng áo, đôi mắt bác vẫn ánh lên niềm vui trong công việc. Tưới cây xong, bác lại đi quét khắp các ngóc ngách của các dãy hành lang sạch sẽ, rồi bác đi mở các phòng học. Bác nói rằng, bác luôn muốn tạo không gian sạch sẽ, đẹp đẽ, xanh mát để cô và trò thấy thật thoải mái và vui vẻ khi đến trường. Những bông hoa cúc, hoa hồng, hoa mười giờ, hoa giấy … luôn khoe sắc tươi tắn trong khuôn viên nhà trường, kể cả trong những ngày nắng hè oi ả, chói chang, một phần do công sức chăm sóc, tưới tắm hàng ngày của bác bảo vệ chăm chỉ và mẫn cán tuyệt vời.
Những bồn hoa khoe sắc, những cây hoa giấy uốn công phu, những hàng cây chuỗi ngọc cắt tỉa gọn gàng, đều có bàn tay chăm sóc hàng ngày của bác Đông
Công việc chính của bác là ngày ngày bảo vệ trường học, đánh trống và trông xe, không cho học sinh nào trèo tường, trốn tiết hay bỏ ra ngoài đi chơi... nhưng bác còn bao việc không tên khác. Ai có khó khăn gì cũng gọi bác: “Bác Đông ơi, lớp em bị hỏng khóa”. “Ông Đông ơi, xe cháu bị hết hơi, bị đứt phanh” “ Ông Đông ơi, cháu bị mất chìa khóa”. ... Ai nhờ gì bác cũng giúp, với sự nhiệt tình và nụ cười luôn nở trên môi - nụ cười ấm áp và đôn hậu làm sao! Bác làm không biết mệt vì bác luôn quan niệm cho đi là hạnh phúc. Với kinh nghiệm làm bảo vệ lâu năm và tài bao quát, tác phong nghiêm túc của người lính, mọi việc lớn nhỏ liên quan tới an ninh trong trường, bác đều nắm chắc. Có khi là cánh cửa chưa đóng khi không còn ai làm việc, điện chưa tắt, lúc lại là chiếc xe máy đang rỉ xăng hay một vòi nước trong phòng vệ sinh chưa được khóa, dây điện chập cháy, ổ điện hỏng... Khi phát hiện các chi tiết bất thường, bác đều giải quyết kịp thời. Suốt mấy chục năm, nhà trường không xảy ra một vụ trộm cắp nào; an ninh, an toàn trong trường được đảm bảo nghiêm ngặt. Có bác bảo vệ lo chu toàn mọi việc, chúng tôi chuyên tâm với công tác dạy và học.
Bác rất quan tâm đến các giáo viên trong trường, đến nỗi bác thuộc tên, thuộc tính nết của từng cô, từ cô Hiệu trưởng đến các giáo viên, nhân viên. Tôi vẫn nhớ hương thơm ngọt ngào của những quả ổi chín vàng, những nải chuối vàng ươm bác để dành cho các cô giáo sau những giờ học căng thẳng. Ai có việc vui buồn, bác đều ân cần chia sẻ, quan tâm chu đáo. Bác quản lí mọi phụ huynh, học sinh ra vào cổng. Bác nhớ cả biển số xe của các cô, bác thuộc tên, nhớ mặt học sinh, nhớ tính nết những học trò nghịch ngợm. Dù cả nghìn học sinh trong trường, bác đọc vanh vách cả tên anh chị, bố mẹ, ông bà của học sinh. Vì vậy, những học trò nghịch ngợm không dám qua mặt bác. Cả ngày, bác làm việc luôn tay không ngơi nghỉ.
Bác Đông tranh thủ tưới cây sau khi kê ghế để chuẩn bị cho học sinh tiêm chủng phòng Covid
Ở đâu, lúc nào tôi cũng bắt gặp bác với nụ cười trên môi, từ việc đón học sinh ngoài cổng đến việc sửa chữa điện, nước cho nhà trường. Giáo viên hay học sinh nào có nhỡ bỏ quên thứ gì, bác đều giữ gìn cẩn thận để trả lại. Bác nhiều việc như vậy nhưng chưa bao giờ tôi thấy bác cáu gắt hay tỏ ra mệt mỏi.
Bác luôn sở hữu một nguồn năng lượng tích cực mạnh mẽ, bác có khả năng truyền cảm hứng cho mọi người. Cả trường ai cũng quý và nể phục bác.
Bác Đông rất tích cực trồng và chăm sóc cây
Khi cô trò chúng tôi đến trường, bác đã đón ngay ở cửa ra vào, vừa hướng dẫn xếp xe vừa nhắc nhở mọi người ra vào đúng quy định, tránh gây ùn tắc giao thông. Đến chiều tối, cổng trường từ từ khép lại, không khí vắng lặng và yên tĩnh dần, khi tất cả đã về hết, chỉ còn lại bác với ngôi trường thì bác lại đi dọc hành lang các lớp để kiểm tra, xem lớp nào chưa tắt điện, khóa cửa lớp, bác lại làm hộ công việc đó. Công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng lại đòi hỏi sự tỉ mỉ, tinh thần trách nhiệm cao và có sức khỏe bền bỉ. Tối đến, trước khi đi ngủ, bác đều phải tuần tra cả trường lại một lượt rồi mới yên tâm đi ngủ. Ban đêm, hễ có tiếng động, bất chấp mưa gió thế nào bác cũng phải dậy kiểm tra. Bởi sự cần mẫn và tinh thần trách nhiệm cao của bác, trường tôi luôn được đảm bảo an toàn. Có bác, chúng tôi thấy yên tâm hơn rất nhiều. Nhờ có bác mà ngôi trường trở thành chốn bình yên và luôn rộn rã tiếng cười của thầy- trò.
Một con người lặng thầm với bao việc “không tên”, nhưng lại luôn ghi vào lòng mỗi chúng tôi một tình cảm nồng ấm chân thật. Tự nhiên mà chân chất, gần gũi mà ấm áp, thân thương mà gắn bó…Không biết từ bao giờ, sự có mặt của bác trong phòng bảo vệ và dáng đi, cử chỉ của bác trở nên thân thương đến lạ. Còn đối với tôi, tôi hiểu bác với những hy sinh lớn lao thầm lặng. Bác nhẫn nại lắng nghe các cháu học sinh trình bày lý do khi chúng đánh nhau, phân tích đúng sai cho chúng; bác cũng nhiệt tình khi có học sinh muốn gọi nhờ điện thoại cho bố mẹ. Cũng có rất nhiều phụ huynh vào tận nơi để cảm ơn bác vì bác đã cho con họ gọi điện thoại, chữa xe cho các cháu học sinh, khuyên bảo… và hơn tất cả, bác như một người ông xử lý tất cả các vụ việc, để học sinh được an toàn. Nhiều phụ huynh có con nghịch ngợm đều có lời gửi gắm: “Nhờ ông Đông trông giúp, bảo ban cháu”. Và chính cách làm việc nhân văn của bác, tình cảm chân thành của bác mà bao thế hệ học trò vẫn nhớ bác, mỗi khi trở về thăm trường thăm thầy cô, chúng vẫn luôn tìm bác để cảm ơn và hàn huyên tâm sự, ôn lại những kỉ niệm thời học trò.
Những dòng lưu bút cảm động của bác bảo vệ với học sinh lớp 9
Thật tuyệt vời khi chúng tôi có bác ở bên! Một người anh, người chú, người bác, một người lính Cụ Hồ trong thời bình như một điểm tựa tinh thần vững chắc và quý giá cho tập thể nhà trường. Bác Đông làm công việc bảo vệ với một tình yêu và trách nhiệm. Những ngày cả nước gồng mình chống dịch, bác Đông lại đồng hành cùng thầy trò trường THCS Yên Thường để hỗ trợ công tác chống dịch ở địa phương, phục vụ cho công tác tiêm chủng cho học sinh trong trường. Bác sẵn sàng đóng góp một phần những đồng lương bảo vệ ít ỏi của mình để ủng hộ cho đồng bào lũ lụt miền Trung, hỗ trợ những chốt phòng dịch, giúp đỡ những bệnh nhân Covid khó khăn.
Bác Đông như người lính luôn sẵn sàng chống dịch
Một con người đã từng trải qua những tháng năm quân ngũ chắc hẳn sẽ hiểu và trân trọng từng khoảnh khắc bình yên của cuộc sống. Bác luôn tự hào và hay kể với chúng tôi về những ngày tháng chiến đấu cùng đồng đội, những năm tháng không thể nào quên.
Hình ảnh Bác Hồ, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, những người đồng đội luôn được bác trân trọng và cảm phục
Ngày 22/12 và nhiều ngày khác, bác rất thích mặc bộ quân phục, đứng nghiêm trang hát Quốc ca khi cả trường chào cờ. Ở bác vẫn nguyên vẹn phẩm chất của anh bộ đội Cụ Hồ, rất nghiêm trang, mà vẫn vui vẻ, đủ cho bọn trẻ vừa sợ vừa yêu quý.
Cô Hiệu trưởng Nguyễn Thị Thanh Hà tặng hoa cho bác nhân ngày 22-12
Hết lòng với công việc ở trường, còn ở nhà bác là một người cha vô cùng chu đáo, một người bố, người ông rất mẫu mực luôn thương con, thương cháu. Mặc dù công việc ở trường đã vất vả nhưng con cái có việc gì cần giúp đỡ bác đều tranh thủ giúp các con. Vì vậy các con gái, con rể và các cháu rất yêu quý bác. Các con bác đều thành đạt, ngoan ngoãn, hiếu thảo, kính yêu bố mẹ.
Bác Đông - bác bảo vệ trường tôi vẫn thầm lặng làm công việc của mình. Cả trường ai cũng thầm biết ơn vì bác đã đóng góp công sức và tâm huyết để gìn giữ cho ngôi trường THCS Yên Thường được an toàn, luôn xanh - sạch - đẹp. Bác đã góp phần cùng với cô trò xây dựng nơi đây trở thành một ngôi trường hạnh phúc. Với chúng tôi, bác luôn là tấm gương người tốt, việc tốt sáng ngời mà chúng tôi cần noi theo. Chúng tôi luôn mong bác có thật nhiều sức khỏe để có thể đồng hành cùng chúng tôi trong sự nghiệp giáo dục các thế hệ măng non dưới mái trường THCS Yên Thường. Cảm ơn bác thật nhiều! Người lính trong thời bình tận tụy, lặng thầm cống hiến cho sự nghiệp giáo dục của quê hương Yên Thường thân yêu!